Theo Hiệp hội đồ uống của Mỹ, người tiêu dùng Mỹ trung bình uống hơn 54 lít nước ngọt có ga mỗi năm 2005. Điều đó đã làm cho nước giải khát có ga là thức uống phổ biến nhất ở Mỹ, gần gấp ba lần nước đóng chai, sữa hoặc cà phê.
Bạn biết gì về nước giải khát có gas
Cơ quan quản lý Thực phẩm và Dược phẩm (FDA) đảm bảo nước ngọt có ga là an toàn, hợp vệ sinh và dán nhãn tin cậy. Trong thực tế, FDA đã thành lập tiêu chuẩn Thực hành sản xuất tốt (CGMPs) cho nước giải khát có ga, trong đó mô tả các bước cơ bản mà nhà sản xuất và các nhà phân phối phải tuân theo để đảm bảo nước ngọt có ga là an toàn và hợp vệ sinh.
Phụ gia và chất tiếp xúc
Chỉ có phụ gia và hương liệu được xác định dựa trên các thông tin khoa học có sẵn do FDA quy định mới được cho là an toàn và được phép sử dụng trong nước ngọt có gas.
Ví dụ:
Các chất phụ gia có thể sử dụng như hương liêu, chất bảo quản như axit citric hoặc chất màu caramel.
Chất tiếp xúc – những vật liệu tiếp xúc trực tiếp với nước ngọt có gas, chẳng hạn như các chai và lon phải đảm bảo tuân thủ được quy định nghiêm ngặt về an toàn trong sản xuất và phân phối
Ghi nhãn dinh dưỡng
Các phần dinh dưỡng trên nhãn nước giải khát có ga thường bao gồm các lượng calo nhất định và các chất dinh dưỡng được cung cấp trong một đơn vị (chai, lon,…) : calo, chất béo, natri, carbohydrate, đường (nếu có), và protein.
Nếu yêu cầu bồi thường hàm lượng dinh dưỡng, chẳng hạn như “natri rất thấp,” xuất hiện trên nhãn, các nhà sản xuất cũng phải thêm các tuyên bố “Không phải là một nguồn quan trọng của ________”, với ô trống được điền bởi các tên của các chất dinh dưỡng mà chỉ có mặt tại mức độ không đáng kể.
Thông tin nhãn sản phẩm
Thông tin thêm về các thùng chứa nước ngọt có ga bao gồm:
- Tên và địa chỉ của nhà sản xuất, đóng gói hay phân phối.
- Khối lượng tịnh hay là lượng nước ngọt có ga trong container.
- Tất cả các thành phần, được liệt kê theo thứ tự ưu tiên theo trọng lượng. Nói cách khác, các thành phần chứa hàm lượng nhiều nhất được liệt kê đầu tiên và các thành phần có trọng lượng ít nhất là cuối cùng. Đối với nước ngọt có ga, các thành phần đầu tiên thường sẽ là nước có ga.
- Chất bảo quản hóa học phải đi kèm với một lời giải thích chức năng của nó, chẳng hạn như: ” Để duy trì màu sắc”, “bảo quản”, “để làm chậm sự hư hỏng”, ” chất chống mốc”, “để bảo vệ hương vị”, “để giữ gìn sự tươi mát”, hoặc Nước uống có ga nước giải khát có chứa phenylalanine, trên bao bì cũng phải bao gồm các tuyên bố, “PHENYLKETONURICS: chứa phenylalanine,” cho người mắc chứngphenylketonuria- Người bị bệnh này phải kiểm soát lượng Phe trong thức ăn được đưa vào để ngăn ngừa sự tích tụ của phenylalanin trong cơ thể . Nếu sử dụng quá mức phenylalanine ở những nhóm người này, nó có thể gây tổn hại não.
Lưu ý Về Benzen
Benzen , một chất gây ung thư, có thể hình thành ở mức độ rất nhỏ trong một số đồ uống có ga chứa cả muối benzoate (ứng dụng để ức chế sự tăng trưởng của vi khuẩn, nấm men và nấm mốc) và axit ascorbic(vitamin C). FDA không có tiêu chuẩn cho benzen trong đồ uống trừ nước đóng chai.
Đối với nước đóng chai, FDA đã thông qua mức độ ô nhiễm tối đa của Cơ quan Bảo vệ Môi trường với mức độ giới hạn 5 phần tỷ (ppb) trong nước uống đóng chai, đây được xem như một tiêu chuẩn chất lượng.
Giữa tháng 11 năm 2005 và tháng 5 năm 2007, FDA đã phân tích gần 200 giải khát và đồ uống khác nhau và thấy rằng 10 mẫu chứa hàm lượng benzen hơn 5 ppb. Tất cả 10 sản phẩm này đã bị buộc phải ngưng sản xuất
FDA đã xác định rằng mức độ benzen trong nước giải khát đến nay làm không đặt ra một mối lo ngại cho người tiêu dùng. FDA vẫn tiếp tục kiểm tra mẫu nước uống để loại bỏ sự hiện diện của benzen.
Ban biên tập IFOOD
Tham khảo tại đây: http://www.fda.gov/Food/IngredientsPackagingLabeling/FoodAdditivesIngredients/ucm232528.htm